(Nhân dịp trằn trọc vì trời Paris đã 9 độ mà không chịu có tuyết. Gió thổi lạnh thấu óc, long xòng xọc. Sáng chat với Ly, Hà Nội có vẻ cũng lạnh, Ly bắt chước mình đang đọc Thư tình gửi một người :p. Làm mình nhớ sự dịu dàng của Trịnh, lấy ai viết được những lời thư ảo não mà yêu thương như thế)
Gió dịu dàng thoảng qua
Sông dịu dàng uốn khúc
Hoa dịu dàng thơm hương
Em dịu dàng áo mới
Anh dịu dàng đợi trông
Cây dịu dàng ngõ nhỏ
Phố dịu dàng bước chân
Mây dịu dàng kết hạt
Mưa dịu dàng buông lơi
Em dịu dàng nép lại
Anh dịu dàng ô nghiêng
Nắng dịu dàng lên sắc
Em dịu dàng ngân nga
Anh dịu dàng vuốt tóc
Ngày mới tới dịu dàng
MTN,
Paris ương ngạnh 3/2/2012
🙂
mỉa mai đt đấy hả sf :p
Mình dịu dàng đọc hết trang wordpress này. Cũng đáng để kiên nhẫn đấy chứ 😛