Có những ngày
Sáng thức giấc, thấy trong lòng ủ dột
Mở rèm ra, không tia nắng trên song
Tôi muốn lao ùa vào trong giọt nước
Thả rơi qua cửa sổ
Rơi mãi, rơi mãi, rơi mãi….
Xuống tận đáy sâu của hạnh phúc tưởng như.
Có những ngày
Trong ánh sáng, tôi thấy mình hoang mang
Đám đông cười nói oang oang
Họ rút tôi lòng ruột hoặc phổi gan
Mang xào với dứa hành, thêm chút muối
Tôi rơi mãi, rơi mãi, rơi mãi….
Vào tận sâu niềm thất vọng xanh màu.
Có những ngày
Trong cuộc vui, tôi thấy mình ầm ĩ
Họ bảo thôi đừng độc thoại nữa mà
Nói ra chỉ thấy về mình
Về mình, về mình, về mình…
Trong sự chán chường khôn nguôi.
Có những ngày
Tôi chỉ muốn gọi về cho mẹ
Lúc này mùa xuân, thu, hay đang hạ?
Mẹ bảo chỉ có mùa xa con với mùa gần
Mẹ cười nói, nay mẹ mơ buồn lắm
Thức thấy cô đơn, tự nhiên mơ thấy buồn
Mẹ ơi, liệu sẽ có ngày?
Mẹ bông đùa “Thôi con ở nhà với mẹ. Đừng đi”
Chân líu ríu, con sẽ chẳng đi mãi
Đi mãi, đi mãi, đi mãi…
Đi mãi xa nỗi nức nở khôn cùng.
Ước gì có thể lặng câm
Ước gì được đam mê lần nữa
Ước gì có thể níu lại mọi hoài bão như con diều xộc xệch
Ước gì có một con đường
Ước gì không chối bỏ yêu thương
Ước gì chẳng còn là chính mình nữa…
Có những ngày như thế
Tôi chẳng muốn làm gì
Chỉ muốn nằm lâu hơn một chút
Khóc cho mình một giọt hoặc là hai.
MTN
Paris 4/2013
goi dien ve cho me. di, ma` khoc’ 1 ly, 1chau gi day’, mot giot, hai giot chang tay duoc sau
Bài này đem phổ nhạc Alternative chắc là hay lắm 😛
Đọc lên thấy có cả nhạc nữa
Ủa, sao lại Anonymous dzậy, đăng nhập rồi mà 😀
haha, Nga pho nhac di :))